Saturday, December 9, 2006

Ob-la-di, Ob-la-da.............. prewedding @ Hươngrừng.net

Hồi bé tin hin, tóc quăn tự nhiên bù xù như tổ quả, đi đâu cũng bị gọi là Hương rừng. Người lớn cứ hay trêu con này mà lấy thằng chồng nào tên Lâm thì đúng là vừa đẹp. Ai dè duyên thế nào lại vớ đúng tay Lâm côn đồ NUS. Từ cái câu chuyện tự dưng nhặt được viên đá kim cương ở Krabi, đeo vào ngón tay vừa quá nên mới nên duyên và kết quả là một đám cưới cuối năm 06 này.

Cuộc sống hối hả, thời gian trôi đi vèo vèo và con người cũng vô tâm, vô cảm theo nhưng có những khoảnh khắc với cảm xúc sẽ đi theo mãi, ko quên được. Cảm ơn chị Phương béo & anh Bách, những người bạn như anh Xuân Bình, bạn Đặng Phát, anh Minh béo chị Vân Anh bầu, bạn Nguyên Minh đã giúp tạo nên và giữ lại những khoảnh khắc đó. Trong khi bên này lon ton đi chụp ảnh thì ở Hà nội 2 gia đình tiến hành dạm ngõ và ăn hỏi “ko cần có cô dâu chú rể”. Hai nhà cảnh báo là hai đứa là nếu có ko về cưới thì cũng ko sao hết vì từ đầu đến giờ đã ai thấy mặt chúng nó đâu. Vì vậy mà hai đứa thức hôm thức khuya làm trang web nho nhỏ này là để tặng bố Chính mẹ Hậu, bố Bính mẹ Nhung, anh Lâm béo, anh Bách chị Phương, Hòa tồ và tất cả mọi người hai bên nội ngoại đã luôn ủng hộ 2 đứa con xa nhà….

Yêu nhau và sống bên Singapore đã hơn 5 năm, vì vậy bộ ảnh cũng là ở Sing - nơi đã chứng kiến quá nhiều kỉ niệm yêu thương cũng như đánh nhau sứt đầu mẻ trán của hai đứa. Nhà báo Xuân Bình dặn là bọn em cứ thật tự nhiên vào, anh chỉ việc bắn thoải mái thôi. Tự nhiên và cười nhiều quá thành ra mọi người xem ảnh nếu có thấy răng và lợi hơi nhiều thì cũng thông cảm... Image

Lâm và Hương.

http://huongrung.net/


Image Hosted by ImageShack.us


Image Hosted by ImageShack.us


Image Hosted by ImageShack.us

Friday, November 17, 2006

Sydney và em Linh hâm

Cái cảm giác lâu ngày được gặp lại một người bạn lâu năm bao giờ cũng rất đáng nhớ. Cả cái lũ Trâm, Bò, Chuối, Linh hâm, Kòm, etc học với nhau từ cái hồi xấu xí lớp 6 đến tận 12, hết năm 1 đại học rồi bắt đầu tung tóe một đứa một nơi.

Con Linh hâm thì mới gặp lại hồi Tết vừa rồi nhưng chằng nói được câu nào thì đã fải biến về vì lịch chạy sô khiếp quá. Cách đây hơn 5 năm, nhớ cái ngày trước khi tớ cất bước ra đi, em Linh cất công đạp xe đến để gừi quà, rồi 2 hôm sau nàng cũng biến sang xứ sở Kangaroo. Gặp lại ở Sydney, ở nhà nó 3 ngày, 2 đứa ngồi buôn chuyện giống y như cái thưở cấp 3 ngày xưa. Buôn trên trời dưới biển, nắm tay nhau lê lết từ phố này sang phố kia mà vẫn chưa hết chuyện. Sydney cứ nắng mưa thất thường, 2 đứa cứ co ro cúm rúm đi, tớ phải bám chặt vào nó ko gió thổi bay Image. Giống như 2 cô học sinh cấp 3 trốn học rủ nhau đi ăn và buôn dưa lê dưa chuột. Em Linhhâm vẫn popular như ngày nào. Điển hình là 3 ngày ở với nó tớ phải lẽo đẽo đi ăn dinner với những cái đuôi của nó Image. Hơi mệt tẹo nhưng được cái dinner và drink là miễn phí thành ra tớ cũng ko quản ngại, chi phí ở Sydney đắt đỏ mà Image.

5 năm sống ở đất người, đứa nào cũng trường thành nhiều. Cái vẻ đảm đang, lo toan thì không mất đi đâu được, nhưng mà vẫn xí xớn, nói cười như hồi xưa. Thôi tớ cứ post mấy cái hình lên để mọi người update nhé - "em Linh mũm mĩm vả em Kòm khằng khiu" Image


Image Hosted by ImageShack.us Image Hosted by ImageShack.us Image Hosted by ImageShack.us


Cái này thì đúng là "Smell Like Teen Spirit" nhé:

Image Hosted by ImageShack.us

Thursday, September 7, 2006

Saturday, September 2, 2006

Quốc Khánh

Thật xấu hổ là ko hề có khái niệm gỉ rằng Quốc Khánh là thứ 7 nếu tối muộn hôm thứ 6 có người vô tình nhắc. Giật mình vì sự đãng trí. Kêu mọi người qua nhà chơi thứ 7 mà chả biết đấy là ngày 2/9. Năm nay ko vào PGP, mà cũng ko lên Đại Sứ Quán, ...đi ăn đồ Việt với vợ chồng nhà anh Minh.

Quán VietInn vắng tanh, chắng có 1 khách nào hết, duy nhất 2 couples này + be' Chi nhà anh chị ngồi măm măm. Thế lại hay hay. Cốc cafe thơm làm thèm cảm giác Hà nội....

Monday, April 24, 2006

Đọc

Cuoc song hien dai. Lam gi cung phai nhanh. Di nhanh. An nhanh. Uong nhanh. Hoc nhanh. Doc cung phai nhanh.

Toi da qua quen voi kieu doc tin tuc, doc forum, doc nhung mau tin ngan. Ko can suy nghi nhieu. Doc ko can nho*'. Doc chi de doc thoi. Doc de giai tri. Luc dau, toi cung ko suy nghi gi nhieu ve chuyen do. Nhung dan dan, no tro thanh thoi quen. Cam cai market report dai ngoang thi ngai doc, doc duoc 10 dong thi quen mat dong dau tien viet gi. Doc ma ko de lai cai gi trong dau, y nhu kieu doc tin tuc. Doc xong, nhieu khi bao ngoi to'm tat lai ma chang thay co gi` trong dau de tom tat.

Roi dan dan, toi ngai doc nhung quyen sach da^`y. Toi thich doc summary. Toi thich doc cai gi ngan. Nhung quyen sach tren gia sach cua toi bat dau phu? day bui vi lau ko ai dong den. Toi cam quyen sach nang ma cam thay dau oc minh cung nang trich theo.

Tu chuyen luoi doc sach, toi chuyen dan sang luoi suy nghi. Ko hieu do co phai 1 phan vi thoi hoc dai hoc, toi chi biet dam dau vao quyen sach, sach ba?o the nao, toi nghi y chang nhu the. Dan dan, dau oc bi phu thuoc va tro nen u` i`. Truong dai hoc ko phai chi day ;sinh vien kien thuc, ma quan trong; cach tu duy, cach suy nghi. Dieu day rat dung. Bo^' toi thuong nhac di nhac lai dieu do. Tiec la hinh nhu toi ko hoc duoc dieu do. Toi chi thay ngai. suy nghi di rat nhieu. Moi lan doc sach, gap 1 van de nao do can da`o sau, tim toi`, can toi thuong cho qua. Neu can dua ra y kien ca nhan ve 1 van de gi do, toi search google chan' che xem thien ha noi' gi roi y kien cua toi la tong ket y' kien cua thien ha. Va cong them bay gio la cai kieu "doc tin tuc", doc ma ko can suy nghi, dau oc toi;da ngai hoat dong nay lai cang luoi hon.

Nhu 1 dua tre con moi tap doc, toi se phai ep minh vao khuon kho. Moi buoi toi phai doc duoc tung nay. Bao nhieu lau phai doc xong quyen sach nay. Doc xong report nay co' the present lai va dua ra y kien ca nhan minh duoc ko...

Tat nhien, toi cung hieu 1 dieu la bay gio ai cung ngap lut trong thong tin sach bao, tap chi, tin tuc, tieu thuyet, truyen ngan...Hoc cho minh 1 cach doc tot, doc hieu qua, doc cho.n loc cung la 1 van de. Nhung sao toi ngai suy nghi ve chuyen do the nhi Image.

Thursday, March 2, 2006

Hanoi with UBS colleagues

Cuối tuần dậy rất sớm. Rõ là dở hơi. Trong tuần thì lại luôn ngủ dậy muộn, ngày nào cũng đi làm muộn. Nhưng cứ đến ngày nghỉ thì lại dậy sớm. Chẳng biết làm gì nữa nên ngồi viết blog kể chuyện đi Hà nội với mọi người UBS tháng 11 năm ngoái.

Image Hosted by ImageShack.us

Đợt đó về Hà nội như một người “nước ngoài” đến thăm thủ đô. Ngồi xích lô đi vòng quanh 36 phố phường, ầm ĩ, chật chội, bụi bặm, bận rộn. Nhức hết cả đầu vì tiếng còi xe máy lúc nào cũng rú lên ngay bên tai. Bụi bám đầy mặt, có lúc ca?m giác ko thở được vì bô xe máy đằng trước xả vào người dù chỗ ngồi trên xich lô đã khá cao.

Nhìn ngă'm:

Thấy vương vấn khi ngắm những ngôi nhà cổ đã tồi tàn bên những thân cây xương xẩu, những gánh hàng hoa thỉnh thoảng lại lững đững đi qua, sắc hoa tươi tắn, nổi bật giữu phố phường . Bác Tanto ko thể cầm lòng, giương khẩu Canon 20D hoàng tráng lên bắn vài phát súng. Rồi những ngừoi bàn hàng rong chạy ra xua lấy xua để bác đi vì tu*o*?ng phóng viên đến ghi chép tình hình họp chợ mà thực ra là chỉ muốn ghi lại những hình ảnh chân thực của cuộc sống.

Image Hosted by ImageShack.us

Vòng quanh những con phố bé và cũ kĩ (ko phải là cổ kính đâu) , có cảm giác khó chịu, bức bối, chi? muốn đập tan hết ra để được hít một ít không khí trong lành từ hồ thổi vào. Tự hỏi ko hiểu có phải bảo tồn những khu phố cổ là cứ  để nó chết dần thế này ko.

Đi xem múa rối nước. Rất hay. Mọi người trong đoàn thì chẳng hiều gì hết vì bằng tiếng Việt mà nhưng cũng rất thích thú. Cứ ra hỏi mãi về những câu hát trong đấy.

Image Hosted by ImageShack.us

Cũng đi thăm Văn Miếu  như ai (kể ra mà Lăng Bác ko đang trong thời kì sửa sang vào lúc đầy thi chắc cũng thăm Lăng luôn). Vào trong Văn Miếu yên tĩnh, bình lặng như thoát được đường phố náo nhiệt, cuộc sống lộn xộn bên ngoài. Giá có cái phản gỗ để ngả lưng thì tốt. Cả boss và nhân viên đều đã thấm mệt, ngồi phịch luôn xuống cửa, trông khuôn mặt mình đến là thương Image

Image Hosted by ImageShack.us

Ăn uô'ng:

Hết đi thăm thú đền chùa thì phải dừng chân để ăn. Thức ăn ở Hànội dường như ko hợp với người Sing lắm. Nhiều người ko ăn được. Nhiều người ăn ko đủ no. Nhưng cũng đi 1 vòng các nhà hàng nổi tiếng, mỗi bữa một nơi: Le Tokin, Indochina, Sen, Cau dỏ, etc… và đẹp nhất, ngon nhất có lẽ là Dã Liên. Đoàn đông quá nên chưa vào Bobby Chin.  Dã Liên có thiết kế độc đáo, cổ kính nhưng đem đến cảm giác ấm cúng, thức ăn ngon, phục vụ tận tình. Đặc biệt, bữa đó lai có nhạc dân tộc cho mọi người thưởng thức. Ai cũng thích.


Image Hosted by ImageShack.us

Tất nhiên, đối với local thế này thì các nhà hàng kia chỉ vào cho vui cùng đồng nghiệp, còn thèm ăn thì chỉ thèm một bát bún ốc thật ngon, đỏ màu cà chua và những con ốc ngậy. Ặc, mới nói đến thế đã chảy nước miếng.

Mua să'm:

Buổi tối các chị, các cô, các bà thì xúng xính đi shopping, mua la liệt túi Ipa Nima, áo váy lụa, khăn lụa Hàng Gai, tranh thêu, tranh sơn mài … Các anh zai thì lên bar, lên 17, lên New ngồi hút xì gà, ngắm con gái. Các bác trai đi thăm thú gallery để mua tranh, mua ảnh về tặng vợ .

Cuối cùng còn mò tận sang Bát Tràng để ngắm nghía đồ gồm. Lâu ko quay lai đó, giờ thay đổi quá. Xe trâu, xe tải chạy lẫn lộn. Nhà cao tầng mọc lên ầm ầm. Chỉ đi xem hàng trong 1 cái nhà mà ra đã thấy mệt. Định mua nhiều thứ lắm nhưng cầm về Sing thì sợ vỡ, nên thôi,  múa bút vẽ vài phát nghệch ngoạch:

Kết thúc chuyến đi Hà nội là 1 bữa ốm vì quá mệt và có lẽ vì bị lạnh. Chỉ kịp ngồi uống với Trâm tồ và Nam một buổi chiều tối ở Hale. 2 đứa ngồi nhìn cô bạn gái còm cõi, nhợt nhạt nhưng nói chuyện luôn mồm, ko nghỉ Image.

Cả đoàn rời Hànội sau 4 ngày 3 đêm thăm thú. Những người gốc Indo thi rất thi'ch thú, Hà nội tuy có bẩn, có chật chội nhưng có những góc thật lãng mạn, cuộc sống dường như thoải mái, dễ chịu. Còn những người Sing đã quá quen với cuộc sống hiện đại, sạch sẽ có lẽ  thế là đủ cho 1 sự thay đổi. Họ đem theo về nước những bức tranh từ các gallery đắt tiền ở Hà nội để chứng tỏ cuộc sống của họ cũng đậm chất văn hóa như ai.

---------------------------

Cô Dian và bác Tanto ở Jakarta vì rất yêu Hà nội đã viết bài đăng trên một tạp trí lifestyle (Cosmopolitan Indonesia). Tuần tới quyển tạp chí đến Sing sẽ post cho mọi người coi.

Saturday, February 11, 2006

Friday, 20th Jan 06 - What has made it so special a day? PART 2

Moi nguoi bao la blog cua may` bi mo^'c roi vi bao nhieu lau ko vao update. Chac sap mo^'c meo len den noi roi, thu' that la ko co thoi gian. Di lam, di choi, tu tap, bu` khu' ...hiii. The theo nguyen vong cung nhung nguoi ham mo, hom nay viet not phan 2.

-----------

Part 2: WHY KRABI?

I was in a mixed feeling on the way to the airport. Surprised. Excited. Happy. All of a sudden, i was given leave and was on my way to Krabi to enjoy holiday. No workload. No email. No phonecall. Hee. But i was worried as well. I kept thinking, was that a way of giving "bonus" for me from the bosses or worst case, it could be a signal of some ending. It could be.

1.00 PM:

Landing in Krabi airport, we took a cab to Golden Village Resort in Ao Nang, where Lam had booked the room before. The resort is really nice with small villas and a lot of trees, just a few steps from the sea. Sunny and windy. Blue sea. " Good choice for holiday".

Feeling tired, i took a nap and when i woke up, it has been 6pm (cant believe it), the sea looked incredibly beautiful in the sunset. All my worries came back. Weird huh. How come suddenly i was given a holiday. I kept asking Lam:

- Anh co chac la boss em cho di nghi? holiday ko day.

- O*, em sao the nhi. Boss da bao di roi co ma`.

- Nhung em thay cu lo lo lam sao. La nhi, tu dung lai dong y cho nhan vien di nghi.

- Calm down, honie. Ko co gi phai lo lang ca. Ong y thay em lam viec nhieu nen khi anh xin cho em nghi di holiday, ong y dong y thoi. Boss em thuc ra tot lam. Ca may thang ban cua em nua.

- Hummm. Uh thi tot. Nhung van la. nhi

And i kept wondering and worried.

Putting that aside, i still enjoy Krabi. The food, oh man, it was so so good in Krabi. I had dinner in a seafood restaurant and it was incredible. Tom yam soup: so good. Steammed fish with some leaves that i dont know: so delicious. Squid, prawn cooked in Thais way. Even the rice was nice:

Image Hosted by ImageShack.us

10.00 PM:

We came back to the room. The plan was to rest for a while before going out to some bar near the sea. But i was tired already after a long walk and felt worried as well as sleepy again, hii. But i could see the disappointment in Lam's eyes when i asked him :

- Hay minh o lai di, coi tivi, em ngai di ra ngoai qua'.

- Em buon ngu phai ko?

- Ko, buon ngu gi dau nhung thich nam nha` xem tivi ( I lied Image)

- Di holiday lai thich nam xem tivi. Ko hieu noi cai' co^ nay`.

- Mai minh di Phi Phi ma, can phai giu suc khoe anh ah (I lied again Image)

- O*, co lam gi dau ma ma^'t suc. Ra ngoai kia thoang mat, thoai mai.

- Nhung ko na(`m duoc.

- Thi anh ra bai cat bien cho em nam.

- Nam 1 luc thi lanh lam.

- Lanh gi tro*`i nay. Thoi ra ngoai di choi di ma.

Oh man, i just wanted to stay in the bed, resting and watching tivi. Why did he insist in asking me to go out? I wanted to throw the pillows at him. But well, he was rite and he has planned this trip for me.

- Uh, thoi ra ngoai cho thoang vay.

I went out, did not notice that Lam quickly grabbed something from the suitcase and put in his pocket.

11.00 PM:

We was walking, trying to look for some nice place to sit down 'cause Lam wanted somewhere not so noisy or crowded, somewhere as near the sea as possible (So troublesome this guy is, i was thinking Image). Cannot find such a place in a town of all noisy bars, i didnt want to walk anymore.

Suddently one angmo walking nearby said to us " There is a very nice place at the end of this road. Good wine. No crowd. Looking out to the sea. Not many ppl know because it is at the very end of the road. U may want to go there. ". Actually, we never asked but he is just like those tourists out there in Krabi who are very friendly and talk to you like you are their friend. So we made our way there.

12.00 AM

I had a martini and Lam had an orange juice (he is a bit strange now huh). I felt good maybe because of the wind from the sea. We talked abt the job and he asked me :

-Ke cho anh nghe 3 du dinh lo*'n nhat, kho' nhat cua em trong vong 5 nam toi. (so serious his voice was, I felt a bit alerted Image)

- Hee, dau tien em dinh lay cho^`ng neu co the' ( tried to be humorous Image).

- Moi co 1 thu, con cai thu 2 va 3

- Hummm, hay anh noi' cua anh truoc di .

- Uh, dau tien la cai PhD nay`. Cai thu 2 la lay vo*. neu co' the nay.

- Con cai thu 3?

He paused for a while. I asked again:

- The cai thu 3 la gi?

- Cai kho' thu 3 ... la`.........la`.....LAM` SAO HOI DUOC EM LAM VO*. ANH?

And he took out a ring, asking softly:

-MARRY ME, WILL U?

OMG, i opened my eyes (and my mouth as well ) so wide. He is PROPOSING. OMG, this is why my bosses let me you on holiday. This is why he chose Krabi and this romantic resort. This is why he kept looking for some quite and sleepy place. This is why… this is why….. THE MAN WITH THE PLAN. HOW SWEET HE IS.

I laughed, all the worries gone. Totally and pleasantly surprised. How much I love him now

( I guess u all know the answer now. Definitely a YES)

That’s how I’M ENGAGED .

- Nhan kim cuong dep qua. Bao nhieu carat vay anh.

- ……….. (censored again) Image

*******************

Image Hosted by ImageShack.us

Wednesday, January 25, 2006

Friday, 20th Jan 06 - What has made it so special a day? PART 1.

Friday, 20th Jan...

Part 1: WHAT IS HAPPENING?

It was such a normal day. I woke up late as usual, rushed down to the street to get a cab to office and still arrived at office late ... as usual. Actually, it was a bit worse than normal: i was wearing sth not very nice, hadnt straightened my hair, hadnt put on makeup....not very well-dressed and confident. But it's okie, it's Fri, last day in the week.

Today we rearranged office, so everyone had to pack their stuff into boxes. Gonna be a busy day but at least, everyone must be out by 6pm..no staying till 9 or 10pm. Happy.

9.00 AM

D and L passed by my desk, smiling mysteriously:

- Hey Jane, why u havent packed? It's gonna be a very busy day, so u'd better pack soon huh

- Hey guys, i can pack very fast, dont worry. I dont have that much stuff

- But Jane, better listen to us. U gonna be veryy busy. Btw, such a beautiful day today, wishing i was in Bali or...maybe Krabi. Must be great huh" L contemplated.

I looked at these 2 naughty boys, and looked out the window

- Yeah, weather is nice. U may want to go somewhere during weekend, L. But L, i thought u r just back from Bali, arent u?

- Well, yeah... But Krabi must be verry goooddd . Lying on the beach, suntanning... wow... i wish...

Oh man, i want to chase these guys away. Suddently they asked me to pack early and suddently they discussed about Bali, Krabi. They actutally kept repeating this kind of conversation for 2 days already. What are they trying to tell me? Hummm.

9.30 AM:

I was in B's office, updating him on some of the meetings. Nothing unusual.

9. 45 AM:

F passed by, smiling happily

- How r u, Jane?

- Well, good. I will come to ur office later to discuss some issues, okie?

- Sure. See u.

So everything is as normal.

10.00 AM:

Damned busy with all the calls and emails.

10.15 AM:

Honie called:

- Em ah, xuong an sang voi anh ko?

- Hah, an sang gi bay gio anh. Em dang ban lam. Em ko xuong duoc dau.

- Nhung anh da den day roi, duoi chan office em day nay.

- ....

- Xuong di em, 10' thoi.

- Uh, cho em chut nhe, em gui not cai mail roi em xuong

Oh man (again), why suddently he came down to office? Well, he came down serveral times already but always informed me. Hummmm.

10.30 AM :

I told D that I went downstairs for 15 mins. He smiled mysteriously:

-Well Jane, take ur time. U can go down as long as u want

- No, i would be back soon. Got so many things today.

10.35 AM .

From the elevator, I can see Lam standing down there, big surprised that he was wearing so formally.

- Anh di phong van day ah. An mac lich su the.

- Ko, uhhhhumm....

And suddently I saw his suitcase:

- Hah? Sao anh mang theo valy to the. Anh di dau ah? Sao lai co valy.

- Di, em di voi anh.

- Di dau?

- Ra san bay.

- Hah? Sao ra san bay? Sao lai co valy? Chuyen gi the.

- Hii, bay gio em di ra san bay voi anh. Minh di nghi? holiday.

- R u kidding me? Em dang lam viec tren office ma. Di dau. Anh co sao ko vay.

- Em ah, em on leave hom nay. Boss em biet, Leonard, Dominic cung biet.

- Hah? (U must be joking). Em dang di lam binh thuong co ma. Nghi cai gi ma nghi. Sao boss em biet? Sao 2 thang kia biet. Em chang hieu chuyen gi dang xay ra . ( And I touched his forehead, to make sure that his temprature is okie, not too high Image )

- Nghe ne, hom nay em duoc nghi. Gio minh ra san bay di holiday. Moi nguoi deu biet ca roi. Em dung lo gi het. Gio di voi anh. Anh pack het do dac cho em roi. Em chi viec di thoi.

OH MY GOD! What is going on, I didn’t really know at that time. Suddently I recalled all the mysterious smiles and conversations that L and D have been given to me in the last 2 days. They seemed to know sth. Ppl seemed to know sth that I don’t,

I told Lam to wait for me there. I went back to office to ask L and D. D was waiting for me at my desk:

- Who did u see downstairs, Jane? He laughed.

- OMG, it’s Lam and he told me that we are going on holiday and that I am on leave today. Is that rite? What is going on, D?

- Well, Jane. Yes, you are on leave today. Don’t worry, B knows, F knows. It’s kinda an arrangement. See, I have told you to pack earlier. Now you have to go to the airport. Leave everything here then, I will pack for you.

- R u kidding? How come B and F know?

- You can check with them if you want.

- Okie, lets go to their offices.

We are at F's office. F laughed out loud:

-Jane, go for holiday. U r on leave today. Go, enjoy urself . Don’t have to worry. D will be the back-up for you today.

Hah? I cant believe what I heard. I came to B’s office, our big big boss:

- B, do u know I’m on leave today?

- Well, I don’t know, u ask ur boss (F).

- F says I’m on leave. But I have no idea that I am.

- If F says it’s okie then it is okie, rite?. Go. Don’t worry. Enjoy huh.

OMG. are these my bosses, who often look like a tiger to me Image? I quickly grabbed some of my stuff, briefed D on some of the issues and left office. Lam was waiting downstairs for nearly 45 mins.

And then we rushed to the airport. We were going to KRABI… as Lam told me on the way. I had no idea what was really happening at that time. I just GO.

Will continue with Part 2: WHY KRABI?