Hà Nội mùa này đẹp dã man. Nắng vàng và hơi lạnh lạnh. Nhìn trời mà ko thể đừng được nên suốt ngày vi vu ra đường. Thực ra tớ về còn là mục đích đi thăm đồng bào lũ lụt nhưng mà đồng bào lũ lụt ở dưới Cầu Giấy (tức là nhà bố mẹ tớ) còn cấm vận tớ 2 ngày ko cho vào... vì có đoạn đường ngập và bẩn, ko bơi được và cũng chẳng ai ở nhà để chơi với cái đứa rảnh rỗi. Vì thế là trụ sở hoạt động cách mạng của tớ bị chuyển về Kim Liên cho vững chắc và khô ráo. Ở nhà nội lại sướng. Sáng thì bún riêu, phở, bánh giò, xôi Tùng Lâm, chiều thì bún chả, thịt gà, tối đi chơi về muộn tí ko bị bố mẹ chồng càu nhàu gì hết mà còn rủ ăn khuya trong khi bố mẹ tớ vẫn áp dụng lệnh giới nghiêm 10.30 tối bao nhiêu năm nay nhất quyết ko thay đổi.
Giờ ngồi đây lại nhớ cái buổi tối trước khi một đứa chuẩn bị quay trở lại London, một đứa chuẩn bị quay đầu về Sing. Ngồi uống mojito chua lè trên gác 2 của căn nhà cũ nhìn ra Nhà Thờ lớn. Gió lạnh se se. Tay em ấm ấm. Má em hồng hồng.
Giờ ngồi đây lại nhớ cái buổi tối trước khi một đứa chuẩn bị quay trở lại London, một đứa chuẩn bị quay đầu về Sing. Ngồi uống mojito chua lè trên gác 2 của căn nhà cũ nhìn ra Nhà Thờ lớn. Gió lạnh se se. Tay em ấm ấm. Má em hồng hồng.